Hoàn cảnh “lửa gần rơm” như vậy thì điều gì cần đến sẽ phải đến. Mẹ đang bay trên từng thứ Năm!!!
Lúc bà lấy củ khoai ra móc mồng đốc, thì thằng Lâm cũng cầm cặc lên móc mồng đốc Vân. Nó uống nước lồn tôi,nước lồn nó bư cả đít tôi, và đụ tơi tả suốt năm trời, rồi bây giờ nó còn mò đến nhà cô giáo Ngọc, cô Sương…” Anh Lâm ơi, tại sao anh dám mò đến nhà cô Ngọc, cô Sương mà không dám tìm đến em. Vân trách:
– Bộ em sanh sẵn thằng con trai, rồi anh tới ẵm bồng, hun, nựng.