Nhưng, dù Loan, trên môi hơi chúm chím cười, mắt tươi như hoa buổi sáng. Ăn uống xong,Con Cặc Của Anh Hàng Xóm tính đi cafe nhưng nàng than mệt muốn ngủ với hết mưa nắng lên sợ bệnh. Thằng nhóc đầu đinh da ngâm nói: “Ta tên Lâm Chung.”
Thằng hơi béo nói: “Ta tên Từ Trần.”
Sinh cũng tự giới thiệu: “Ta là Vu Sinh.”
“Ta là Liệt Dương, nhầm, ta là Phi Dương.”
“Còn ngươi?” Bốn đứa quay sang nhìn đứa nhóc còn lại
“Ta tên… Như Nhật!”
“Tên hay hệt như người…” Dương xoa cằm đánh giá làm Như Nhật cười cười, rồi hắn trề môi nói thêm: “Đã Như mà còn Nhật, nam không ra nam, nữ không ra nữ.”
“Ngươi!” Như Nhật tức giận giơ nắm đấm nhỏ xíu lên dí vào mặt Dương.
“Ta thì sao? Nè, đánh đi! Dám không?”
Bốp!
Dương bị cú đấm của Nhật dộng mạnh vô tường rối bật ra, mặt hắn cứng đơ rồi xỉu ra giường.
Dương lại hé mi tỉnh lại, ba thằng Sinh, Chung, Trần đã về phòng, chỉ còn Như Nhật đang nằm đọc sách trên giường đối diện. Hai cặp môi dính sát, không rời.