Hình ảnh đó, với Lâm, là quả núi,Loạn Luân chiếm lĩnh tiềm thức Lâm không sót một giây. Ra làm sao, kể chị nghe với.
…
… Một hôm tan học, em ra đến gần cổng, anh phu gác trường đưa cho em miếng giấy bảo: “Bà Hiệu trưởng cần gặp riêng.”
Em đọc tờ giấy: “Cô muốn nói chuyện với Lâm ngay bây giờ. Hãy giữ chân em lại!!!
Bà già làm dữ quá, dồn dập như lửa cháy đến chân.
– Anh Khải ơi, sao anh ác quá vậy, để em nằm trơ trọi có một mình. Rốt cuộc Khải không đến, nên mẹ đành chơi củ khoai từ lông.